Chuyển ngữ: Trầm yên ổn ........................................................

Bạn đang xem: Đánh chết cũng không muốn làm sư tôn tiểu thuyết

Ly Nhân Phong. Lạnh tháng ba, hoa lê nở rộ. Thẩm nuốm Dung mang một bộ thanh y lâu năm chấm đất, gấm ngọc bó eo, ngồi xếp bởi dưới tán cây ý trung nhân đề chen chúc rợp trời, mái đầu trắng bạc dường như vô thuộc uể oải buông xuống, sợi tóc nằm đan xen trên từng tầng cánh sen trong nước. Khí hóa học của y tương tự trích tiên, nhưng bây giờ y lại chỉ bao gồm ý nghĩ ý muốn nhảy hồ. Phương pháp cây người thương đề không xa bao gồm một tiểu môn đệ áo lam đã quỳ trên mặt đất, khuôn khía cạnh lã chã chực khóc. "Bái kiến sư tôn!" "Tinh Hà cầu xin sư tôn cứu vớt Mục Trích một mạng!" Thẩm thay Dung mặt không cảm xúc, trong tim nói đừng call nữa, sư tôn của ngươi bị tiêu diệt rồi. Hồi Đường Thành vào Lễ Hoa Đăng gồm hội chùa, Nhị công tử Thẩm gia tuyệt vời khéo tay, từ bỏ mình khiến cho muội muội một cái hoa đăng tinh hoa hình con thỏ, vui vẻ dìu đi muội muội đi bộ hội chùa. Hội chùa ngàn con người tụ tập, vạn ngọn đèn sáng, Thẩm chũm Dung ngửng đầu, tràn trề nhiệt huyết đoán đố đèn, đột nhiên nhiên cảm xúc tay rứa muội muội khẽ buông ra. Lúc cúi đầu chú ý lại, y vẫn ngồi ở địa điểm này. Y thờ thẫn một canh giờ, quyên sinh thuyết phục bản thân rằng phía trên chỉ là 1 giấc mơ. Tuy vậy véo tím cả đùi rồi vẫn bắt buộc tỉnh lại. Cuối cùng, rút cuộc y cũng xác minh được mình đang ở ở đâu qua nhị từ "Tinh Hà" và "Mục Trích" trong mồm đứa trẻ. Tinh Hà, Mục Trích. Trích. Thẩm nuốm Dung vẫn đọc qua đủ các loại sách giải trí, thoại bạn dạng sưu trung bình từ nhỏ nhắn đến phệ đều được tính theo cân, lại hiếm thấy tín đồ nào cần sử dụng từ "Trích" này làm tên. (Trích谪: Giáng xuống - như "trích tiên": tiên bị đày xuống trần/ ngoài ra còn tức là "lời chỉ trích", "khiển trách", "phạt tội", đông đảo mang nghĩa xấu) Lần nhất y bắt gặp nó bên cạnh đó là bên trên một quyển tạp thư. Y không nhớ quá rõ tên quyển sách kia, chỉ nhớ văn bản kể về một người tiêu dùng năng lực bản thân cứu giúp vớt bọn chúng sinh Tam giới, tên là Mục Trích. Má trái Mục Trích bẩm sinh có vết sút Dịch Quỷ, khi hắn hiện ra ôn dịch hoành hành, xác chết hóa học thành lô khắp những thôn thôn thành trì, bá tánh xung quanh cảm giác hắn đó là ngọn nguồn của ôn dịch, muốn thiêu bị tiêu diệt để thị chúng.

Xem thêm: Son Charlotte Tilbury Màu Amazing Grace Hồng Đất, Son Charlotte Tilbury Matte Revolution

Lửa đốt Dịch Quỷ, bá tánh làng bên trên xóm bên dưới tụ tập vây xem cảnh trừ tà. Lửa vừa lên giá, hắn lại được một tên tiên tổ tu đạo say đắm lo chuyện bao đồng cứu giúp giúp, bái sư tại Ly Nhân Phong. Mục Trích dùng khung người phàm nhân tu luyện nhập đạo, tuổi còn trẻ đã đột phá Nguyên Anh, sau cùng tự tay giết bị tiêu diệt phản diện, cứu vãn vớt bọn chúng sinh. Cơ mà Tinh Hà sẽ kêu trời khóc khu đất ở quanh đó kia...... Nếu Thẩm núm Dung nhớ ko nhầm thì hắn hẳn là vị từng được sách mô tả rằng tương lai có khả năng sẽ bị Ma tộc mê hoặc nhập ma, hành hạ sư tôn Thẩm Phụng Tuyết cho tới chết, bội nghịch diện khuấy hòn đảo Tam giới —— dở người Tinh Hà. Thẩm cố kỉnh Dung hít sâu một hơi, bắp chuối hơi nhức đau. Những vấn đề đó y rộp đoán chắc rằng chỉ là trùng hợp, còn thiết bị chân chính khiến cho Thẩm nuốm Dung xác thực rõ thân phận thiệt sự của chính bản thân mình trong cuốn sách kia, đó là thân xác bây giờ của y. Thanh y tóc bạc, băng tiêu đậy mắt, cổ tay đeo một chuỗi vòng Mộc hoạn đỏ (1), trên mười sáu hạt châu tròn khắc nhị chữ "Phụng Tuyết" mờ mờ. Thánh quân Ly Nhân Phong, Thẩm Phụng Tuyết. Lưu giữ tới vị sư tôn bị đái súc sinh lẩn thẩn Tinh Hà giam cầm mấy năm, sau cùng nhận kết viên bị ngây ngô Tinh Hà hành hạ tàn tệ đến chết trước khi Mục Trích kịp tới cứu vớt kia, Thẩm cố kỉnh Dung hơi hoảng hốt. Trong sách chỉ ghi kết viên của sư tôn vỏn vẹn trong một câu—— 「离人灯长明,他死在一场风雪中。」 - -「Ly Nhân trường Minh Đăng, hắn bị tiêu diệt trong một trận gió tuyết.」 tín đồ ghét trời tuyết tuyệt nhất - Thẩm nỗ lực Dung: "Xí." phản bội diện nhỏ bên ko kể vẫn vẫn gào khóc thảm thiết: "Sư tôn! cầu xin sư tôn cứu vớt mạng!" Đối với Thẩm thế Dung mà lại nói, giờ "sư tôn" này thốt ra từ bỏ miệng phản nghịch diện nhỏ chẳng khác gì tiếng điện thoại tư vấn hồn đến từ Âm phủ. Thẩm gắng Dung nói trong lòng: Ta cũng mong mỏi có fan tới cứu vãn mạng ta đây, hai canh tiếng ta hô trăm câu cứu giúp mạng, vậy mà bao gồm ai thèm đếm xỉa đến ta đâu? chắc hẳn rằng do dại Tinh Hà quá ầm ĩ, bạch hạc vẫn nghỉ ngơi mặt Hồ Liên Hoa giương cánh bay tới ven bờ, sau khoản thời gian đáp xuống khu đất liền trở thành một thiếu niên gầy nhỏ mặc cỗ áo lông bạch hạc trắng muốt. Thiếu hụt niên khom một gối xuống đất, xem như hành lễ, tiếp nối cung kính nói: "Thánh quân, có cần ta góp ngài đuổi hắn đi không?" Thẩm gắng Dung: "......" Thẩm cố gắng Dung bị cảnh tượng hạc biến thành người này dọa suýt vỡ lẽ tim, mím chặt môi, vẫn giữ vẻ lạnh lùng xa rời vắt tục kia, không nói cần lời. —— Y sợ mình vừa mở miệng đã phun thẳng ra hồn phách bé dại bé yếu ớt, biến thành một làn khói nhẹ biến chuyển mất. Thẩm thế Dung không ngừng gào thét cứu vớt mạng trong lòng! không một ai cứu y. Thiếu hụt niên bạch hạc thấy Thẩm nắm Dung không nói một lời, phương diện mày như sương lạnh, cho rằng y không vui đề xuất khẽ gật đầu, cánh tay mảnh dẻ giơ lên, lại trở thành bạch hạc, cấp tốc nhẹn bay tới trước phương diện phản diện nhỏ. Thẩm cụ Dung: "......" Shhhh! Lại đổi mới nữa lại biến nữa! cha mẹ, huynh trưởng, cứu mạng cứu vãn mạng! mồm bạch hạc nói giờ đồng hồ người: "Chưởng giáo có lệnh, fan không phận sự ko được phép quấy rầy Thánh quân. Dở người Tinh Hà, mau bong khỏi đây đi." Thẩm gắng Dung vất vả lắm mới bình tĩnh lại được, hơi thở thoi thóp, nghe thấy câu kia suýt nữa tắt thở.