*
*


#ReviewNGỌC TOẢ DAO ĐÀI

Tác giả: Quất Hoa Tán LýThể loại: Huyền huyễn, tiên giới, hài, ngược, OEĐộ dài: 60 chương + pn, hoàn----------------

Đáng lẽ lúc này tôi định viết một bài review thật nhiều năm và cảm hứng về “Tướng quân sinh sống trên, ta ngơi nghỉ dưới”, thành tựu xuất sắc duy nhất của Quất Hoa Tán Lý, nhưng đột nhiên tôi lại lưu giữ về mẩu truyện này. Thôi thì, đồ vật gi đã là bom tấn sẽ giữ lại đến phút cuối, còn loại gì mớ lạ và độc đáo nên show với đa số người trước. ^^

Có lẽ chúng ta cũng không thể lạ với phong cách viết của má Quất, truyện trong hài tất cả bi, trong bi bao gồm hài. Đoạn vui thì cười cợt lên cười xuống, nhưng mà lúc bi thảm lại thấy nước mắt rơm rớm. Mà lại ở câu chuyện này, tôi thấy cái bi đang lấn át dòng hài một chút. Fan ta hoàn toàn có thể cười đấy, rồi lại bật khóc ngay ở trang sau. Hoàn toàn có thể nhiều fan sẽ thấy truyện nhạt nhẽo, không đủ ngược… tuy vậy xin hãy tôn trọng cảm hứng của tôi và gần như độc giả dễ thương và đáng yêu khác. ^^ hiện thời không nói luyên thuyên nữa, tôi bước đầu review đây!

Ngọc Dao tiên tử vốn là một viên ngọc được sư phụ luyện thành hình người. Sư phụ là Cẩn Du thượng tiên, sống sống Giải Ưu Phong. Hắn cực kỳ tài giỏi, siêu đẹp, cũng là tình nhân A Dao nhất. A Dao vô cùng ngốc nghếch, cái gì rồi cũng phải học hàng trăm ngàn năm new thông, tuy vậy sư phụ hết sức kiên nhẫn. Cho đến một ngày nọ, sư phụ phải đi làm việc việc, cơ mà một lần đi là không trở lại.

Bạn đang xem: Ngọc tỏa dao đài review

Ngọc Dao kiên nhẫn chờ đợi ở Giải Ưu Phong suốt ngàn năm, chờ một ngày sư phụ trở về. Tuy vậy đáp lại chị em chỉ là sự yên tĩnh xứng đáng sợ. Thế là 1 ngày, hứng trí dâng tràn, nàng quyết định hạ phàm tìm kiếm kiếm trang bị đệ, dạy bảo hắn, như thời xưa sư phụ đã từng dạy nàng. Nàng ngần ngừ rằng, một khi bước chân xuống cõi trần là vẫn phạm yêu cầu một sai lầm không phương pháp gì cứu giúp vãn.

A Dao lẩn thẩn nghếch thu được bố đồ đệ, một thông minh cấp tốc nhẹn, là phiên bản sao của sư phụ khi còn nhỏ, một ngu nghếch xứng đáng thương, còn một là fan thường, chỉ đê mê mê sắc đẹp đẹp. Từ đó, phần đa chuyện dở khóc dở cười giữa tía đứa khiến nàng luôn luôn đứng ngồi ko yên, chạy lên chạy xuống để giải quyết. Thuộc lúc, nàng luôn luôn cảm thấy bất an, có một ai đó đã theo dõi bạn nữ hằng ngày, làm phần đông trò xằng bậy cùng với nàng. Ngọc Dao bối rối, bỏ về thiên đình không được, nhưng mà ở lại thiên hạ thì luôn luôn rơi vào hại hãi. Tuy thế rồi cũng có một ngày kia, bức màn bí hiểm được vun lên, tiết lộ thực sự nghiệt ngã. Sư phụ của Ngọc Dao vốn đang chết. Đồ đệ của thanh nữ vốn là ác ma. Còn phiên bản thân nàng là một trong mắt xích rất đặc biệt quan trọng để góp ma giới xâm lăng thiên giới. Và đau khổ hơn nữa, thiết yếu sư phụ là người đẩy cô gái đến cảnh ngộ ngày hôm nay, cho dù biết chắc hẳn rằng nàng vẫn chịu phần lớn khổ đau khó có thể tưởng tượng được.

Xem thêm: Mã Hộ Là Gì ? Cách Tra Cứu Mã Hộ Gia Đình Bhxh? Mã Số Hộ Gia Đình Là Gì

Ngọc Dao yêu thương sư phụ của mình, đó là thứ cảm xúc thuần khiết và xinh tươi nhất. Sư phụ là tín đồ cho nữ giới tất cả, bởi vì vậy thiếu nữ không bao giờ ân oán hờn. Phần đông điều sư phụ muốn, thiếu nữ sẽ làm, mặc dù cho hiệu quả là bạn dạng thân phải lâm vào cảnh vũng bùn, không giải pháp nào gượng gập dậy. Ngọc Dao thật sự là một trong nữ chủ yếu rất ngốc nghếch, mà lại nàng khiến cho người ta cấp thiết ghét nổi mình, núm vào kia là đề nghị xót xa thông cảm. Mẫu kết truyện OE thật ra lại siêu hợp lí, Ngọc Dao sau cùng cũng có thể thoát khỏi nỗi ám hình ảnh về nhì người bầy ông mở ra trong cuộc đời mình, sống một cuộc đời lặng lẽ như nàng ước ao muốn.

“Ta đột nhiên nhớ đến rất mất thời gian trước kia, bên dưới tán cây này mà lại hỏi sư phụ, đồ vật gi là “Thiên đạo”. Sư phụ kéo tay ta, chỉ vào tim ta thì thầm nói: “Đây là thiên đạo.”Ta ko hiểu, tiếp tục quấn mang sư phụ hỏi: “Thiên đạo của fan là gì?”“Lòng vày thiên hạ, sống vì lê dân bách tính, thừa kế tuyệt học vì những bậc thánh nhân dịp xưa, mở ra thái bình vì chưng muôn đời vạn thủa.” Sư phụ dựa bạn vào cây lê, ôm ta vào lòng, khẽ khàng nói bên tai, giọng người rất nhỏ, nhưng mà cả đời ta đều không quên được.Hắn là sư phụ, ta là đồ vật đệ. Lý tưởng nhưng hắn sẽ thực hiện, ta đang kế thừa. Gần như chuyện nhưng hắn kì vọng, ta vẫn hoàn thành.Đây cũng chính là Thiên Đạo của ta.”;

“Lúc còn bé, người luôn nắm tay ta, nhìn sao mọc vào mây.Lúc còn bé, người luôn nắm tay ta, ngồi coi hoa nở hoa tàn.Hai fan suốt xuân hạ thu đông, lắp bó nương tựa, ngàn năm nháng chốc đã qua, chưa khi nào cô đơn.Ta yêu thương người, không muốn cho tất cả những người biết rõ. Mất đi rồi, mới phát hiện tại tim lạnh rực.”

Tôi rất không ưa thích hai nhân vật nam trong truyện, một tín đồ là sư phụ của A Dao, một bạn là ác ma ám ảnh nàng. Một người hờ hững bạc tình, một fan lại yêu như kẻ điên. Hai tín đồ thay nhau cào xé trái tim nhỏ tuổi bé của A Dao, khiến cho nàng khổ sở, bối rối và bất an. Cho tới tận cuối truyện, cả hai tín đồ vẫn luôn bám lấy hình trơn nàng, mãi mãi ko buông tha.

Bút lực nhát cỏi, nhiều lúc không thể viết không còn ra những điều ý muốn nói vào vài dòng. Tôi rất ước ao nghe những share của các bạn về câu chuyện này, để hoàn thành hơn bài reviews ^^!

Bonus trích đoạn phấn khởi nho nhỏ trong truyện:

“Ngươi mong mỏi đánh cuộc gì?”“Ta ý muốn đánh cuộc gì ngươi có thể cự tuyệt sao?” Tiêu Lãng khẩu khí lãnh đạm.Ta nhấp lên xuống đầu: “Không thể.”Tiêu Lãng hỏi: “So đọc sách?”Ta có chết cũng không làm.Tiêu Lãng hỏi: “So quyền cước?”Ta thà chết chứ ko chịu qua đời phục.Ta: “So thêu hoa?”Tiêu Lãng suýt chút nữa cắn chết ta.-------------