Có rất ít lúc Lý Dịch không bình tĩnh như vậy, anh luôn trong trạng thái khẩn trương cao độ xung quanh năm, có đôi khi trong lúc thao tác anh còn máu rét đến gần như vô tình.Cho dù cho là sau mấy năm tởm doanh, anh vẫn giữ lại cái cách biểu hiện giải quyết các bước kiểu đó.Anh đứng trực tiếp người, vứt tay vào túi, nhìn Giang Sách liên lạc.Người nhất Giang Sách rất có thể liên lạc, đương nhiên là các bạn cùng chống của Đào Túy, Khâu Viện.

Bạn đang xem: Truyện giả vờ không quan tâm

Vài giây sau đã nhận được được wechat trả lời, sau thời điểm nhìn thấy tin, Giang Sách cũng lặng tâm.Anh ấy nói: “Đào Túy đi núi Hổ Lan, cô ấy thế Tần tư Tư tham gia khuôn khổ đó.”Cái khuôn khổ đó Lý Dịch cũng có tham gia, là anh cho tất cả những người đi khảo sát, chuẩn bị cho bên đó thông núi.Những năm ngay gần đây, Lý Dịch ngoại trừ việc triển khai tích đúng theo vốn, thì trong về tối anh còn khiến cho những việc này nhiều hơn, anh gật đầu, mi vai trung phong thả lỏng một chút: “Cho nên hiện thời em ấy đã ở trên sản phẩm công nghệ bay?”“Đúng vậy, có lẽ còn yêu cầu một giờ nữa bắt đầu tới nơi.”Vẻ mặt của Lý Dịch quay lại vẻ lạnh lùng, anh nói: “Biết rồi.”“Xe đâu?”“Ở đằng đó.” Giang Sách chỉ hướng kia.Lý Dịch đi tới vị trí xe, nói: “Trở về công ty.”Giang Sách: “Được.”Sau lúc lên xe, Lý Dịch ngồi nghỉ ngơi đằng sau, đầu ngón tay khẽ xoay năng lượng điện thoại, trong tâm âm ỉ tất cả chút bực mình. Trước khi lên trang bị bay, ngay cả một tin nhắn mà cô cũng ko kịp nhờ cất hộ à?Hoặc là, do không muốn nói?Thời gian nhị ngày rất cấp tốc đến.Nhưng cô đã biện pháp Lê Thành hàng ngàn dặm.Núi Hổ Lan ở cực kỳ xa, xuống máy bay, khí hậu vị trí này rất lạnh, cũng may là trước đó cô Tần đang báo cho Đào Túy mang theo nhiều quần áo một chút, vừa thoát ra khỏi cabin, cô lập tức khoác thêm một chiếc áo khoác.Hoàn cảnh của sân bay này cũng ko tệ lắm, tuy thế thực sự lại không có người nào, đoàn bạn đi ra đều hoàn toàn có thể nghe tìm tòi tiếng chân của mình. Đào Túy chà chà ngón tay có chút rét mướt của mình.Cô lấy điện thoại ra, công dụng tín hiệu lại không được tốt.Trước tiên, cô báo an toàn cho Đào Hinh với cô Lý, lại gửi tin nhắn cho đám các bạn cùng phòng, chú ý lại mới thấy tất cả mấy tin nhắn.Là tin nhắn gửi tặng khi điện thoại thông minh bị tắt máy.Lý Dịch hotline điện mang lại cô.Đào Túy vốn cũng định gửi tin nhắn wechat báo an ninh cho Lý Dịch, tiếp nối ma sai quỷ khiến cho lại nhấn số của Lý Dịch, bấm gọi đi.Điện thoại hối hả được kết nối.Lý Dịch nhận, giọng người đàn ông truyền tới, trầm thấp: “Đến rồi?”Trong lòng Đào Túy tất cả chút lo lắng, cô cười cợt nói: “Đến rồi.”“Anh à, anh điện thoại tư vấn cho em tía cuộc à? Xin lỗi, thời điểm em lên đồ vật bay có hơi gấp, quên nói cùng với anh.”Bên phía Lý Dịch gồm tiếng lật tài liệu, cảm hứng có chút nghiêm túc, Đào Túy rước ngón tay gỡ tua tóc trên sống mũi xuống. Cô suy nghĩ, có phải là Lý Dịch vẫn giận giỏi không.Lúc này, mặt người bầy ông mới công bố hỏi: “Anh không phải là người thân trong gia đình nhất với em?”“Phải mà.” Đào Túy theo sự phản xạ mà biểu đạt sự trung thành.“Nếu phải, sao em ko báo anh trước tiên?”Đào Túy: “…”Đúng là vẫn bị giận rồi.Cô yên lặng một hồi, Lý Dịch ở mặt kia cũng rất kiên nhẫn, nói hoàn thành cũng chờ. Chỗ của anh thỉnh thoảng còn tồn tại tiếng lật tài liệu, Đào Túy nhìn loại xe cô Tần gọi tới.Cô chần chờ một chút hỏi: “Anh ơi, anh buộc phải em dỗ anh không?”Anh đã giận rồi.Đầu cây viết Lý Dịch dừng lại một lát, một cơ hội lâu, anh nói: “Cô nhỏ nhắn à, em new là dòng người rất cần phải dỗ đấy.”Mặt Đào Túy nóng bừng.“Em ổn định mà, cũng không cần phải dỗ vậy đâu.”Cơn tức của Lý Dịch vậy và lại tiêu rã đi ko ít, anh cũng chưa phải là kiểu fan so đo gì, anh sẽ không còn tùy tiện mà lại tức giận với phụ nữ, duy nhất là người đang ở độ tuổi này như Đào Túy.Anh để cây viết xuống, ngả tín đồ về sau, hỏi: “Có xe cho đón tụi em không?”“Dạ có, tụi em đang chuẩn bị lên xe.” Vali của Đào Túy đã làm được cô Tần nỗ lực lên xe rồi, nhiếp ảnh gia đang thủ thỉ phiếm cùng với tài xế, hiểu được đại khái tình hình ở khu vực này một chút.Bây giờ đang đợi bầy họ thì thầm xong, lên xe.Lý Dịch ừ một tiếng: “Ban tối trên núi siêu lạnh, mặc nhiều thêm chút, không có chuyện gì thì đừng có đi thừa xa.”Cô Tần ra hiệu bảo Đào Túy lên xe. Sau khi Đào Túy vào xe pháo ngồi, xe tất cả hơn chật, cô nhích lại gần cửa xe, đáp lại lời của Lý Dịch: “Dạ, anh yên vai trung phong đi.”Lý Dịch lưu giữ lại một chút thực trạng của núi Hổ Lan, lại nói: “Đồ ăn uống ở đó khá là đối chọi điệu, thế nhịn một chút, đợi sau khi về Lê Thành, anh đã dẫn em đi ăn đồ ăn ngon.”Đào Túy cười cợt híp mắt nói: “Dạ được, cảm ơn anh.”Cô hotline rất là ngọt ngào.Lý Dịch ngơi nghỉ đầu dây mặt kia trải nghiệm mà nghe.“Anh à, tụi em đề nghị lên đường bước vào trong núi, em cụp trước đây…” Đào Túy nhìn phần đa người còn lại lần lượt lên xe, rối rít nói cùng với Lý Dịch, Lý Dịch ừ một tiếng.Anh nói thêm 1 câu: “Em xem xét thật kỹ, thời hạn hai ngày chỉ từ lại một ngày, anh đợi tin giỏi từ em.”Hai ngày suy nghĩ.Còn lại một ngày.Đào Túy đột nhiên cảm thấy lời của anh giống như bùa đòi mạng.Cô nhỏ giọng ôi một tiếng.Nói thật, đến nay cô còn đo đắn cái sự rung động mà lại Tiêu Ai nói là cái gì nữa, cô thiệt sự yêu cầu cái sự rung rượu cồn này sao? Mà mẫu rung động đó là kiểu cụ nào?Sau khi cụp máy.Xe chạy, loại xe này tàn và cũ rồi, là Jetta color bạc, đoàn người rậm rạp trong xe, vùng phía đằng sau có tía người lớn ngồi, đằng trước vị trí phó lái một người, địa điểm tài xế thì lái xe ngồi.Không khí sinh hoạt trong xe cũng không có tốt lắm.Đào Túy tựa vào xe, vốn định mở cửa ra, tiếp nối tài xế bản địa nói rằng đoạn đường tiếp theo có nhiều cát, bảo Đào Túy đóng cửa sổ lại.Đào Túy bất đắc dĩ, chỉ đành đóng cửa sổ lại.Cái hương thơm lập tức rõ ràng hơn.Cô Tần kéo lấy bả vai Đào Túy, nhỏ dại giọng nói: “Ráng nhịn một chút.”Đào Túy cười cợt gật đầu: “Tôi không sao.”Xe nhấp lên xuống lư một chút, đi thoát ra khỏi thành trấn, gần như là là càng trở nên im thin thít hơn, không chỉ có vậy đâu đâu cũng đang sửa đường.

Xem thêm: Chảo Nướng Không Dầu Bền Đẹp, Giảm Giá, Tiết Kiệm Chi Phí, Chảo Nướng Không Dầu Teppanyaki Hàn Quốc

Tài xế nghỉ ngơi phía trước nói: “Những phần đường này đã và đang sửa mấy năm rồi, vẫn còn đấy đang sửa.”Cô Tần có chút không dám tin, liếc nhìn xung quanh cửa xe: “Nhiều năm như thế này rồi?”Hiệu suất cũng cực thấp rồi, đổi lại là ở Lê Thành, không biết đã xây được bao nhiêu tòa chung cư rồi.“Nghèo mà, không có tiền đó, sửa được một khoảng thời hạn lại dừng một khoảng chừng thời gian, có lúc cả 1 năm cũng ko khởi công, đoạn đường này đang hỏng bét rồi.”Khó trách ở chỗ này không cải tiến và phát triển nổi, suy đến cùng là do lúc đầu không được coi như trọng, cũng may hiện giờ đã bắt đầu xem trọng rồi.Đào Túy còn nhìn thấy một vài căn nhà cũ, siêu rũ, có theo phong thái ngày xưa, chiếc kiểu như đang trong thời kỳ dân quốc ấy. Năm sống ven đường đầy đất cát, trông cực kỳ nổi bật.Cô Tần nói: “Lần trước ngoài ra khi Tần tứ Tư đi trên đoạn đường này, bánh xe cộ bị kẹt vào bùn, kẹt khoảng tầm chừng bố tiếng đồng hồ.”“Sau đó, thậm chí còn là cô ấy còn không lên núi Hổ Lan, đi thẳng mang lại thủ đô.”Thì ra cô ta còn thậm chí là không lên núi Hổ Lan.Đào Túy thì thầm trợn mắt, trước đó mọi tín đồ đều bị lừa gạt dữ dội đó.Không bao lâu, xe trải qua đoạn đường sửa kia, trái lại chạy mang đến dưới chân núi lại thoải mái và dễ chịu hơn nhiều, dưới chân núi có một doanh nghiệp xây dựng đang có tác dụng đường mở núi.Đang trú đóng góp ở đó.Hơn nữa nhìn dường như rất đúng theo tiêu chuẩn.Tài xế quét qua đất, mau lẹ lái xe pháo đến đoạn đường núi dốc, tiếp đó, khi đang chòng chành thì nói: “Xe này chỉ có thể lái mang lại giữa sườn núi, đoạn đường phía sau bọn họ phải trường đoản cú đi.”Cô Tần: “Vất vả, vất vả rồi.”Nói thân sườn núi núm thôi, thật ra chỉ đi được mười lăm cây số. Phía sau vẫn tồn tại gần nhị mươi cây số, đều buộc phải đi bộ. Đoàn bạn mới biết vật gì gọi là vất vả.Lần đầu tiên Đào Túy bắt gặp nơi dạng hình như vậy, trong tâm địa cô vô cùng phức tạp, giống hệt như bị đẩy khỏi thiên con đường và phải nhìn thấy một chiếc thế giới khác nơi mà ngay đến giấy gói kẹo cũng không có.Đào Túy rỉ tai với tín đồ tài xế kia cũng trở thành dịu dàng hơn hết sức nhiều, cô hỏi: “Sau khi truyền hình trực tiếp với hàng đi thì làm cho sao? việc phân phối có thuận lợi không?”“Bây tiếng đi thì không dễ dàng đâu, cho nên đều phải phụ thuộc sức fan đẩy từng xe, từng xe pháo một lên thân sườn núi, mấy người có thấy công ty dưới chân núi không? bọn họ đang nỗ lực mở mặt đường đó.”Tài xế rước mũ team lên, nói: “Thật ra thì phía trên đã điều bạn tới giải pháp xử lý đoạn đường phía dưới rồi, chỉ mong là gồm thể chuẩn chỉnh bị xong xuôi sớm một chút.”Đào Túy không lên tiếng.Cô kéo cánh tay cô Tần, lặng lẽ âm thầm đi.Đường này sẽ không dễ đi, không bởi phẳng.Cô Tần mong mỏi hỏi Đào Túy bao gồm mệt tốt không, lại thấy cô ko nói giờ đồng hồ nào mà đi, cũng không có than khổ. Cũng biết là Đào Túy siêu kiên cường, cô cũng đang rất kiên cường và cố gắng.Nhìn thấy tuổi cô còn nhỏ tuổi mà sẽ như vậy, mấy tín đồ cô Tần lại không dám than mệt.Thật ra thực trạng trong núi vẫn không đến nỗi, trừ đi dọn dẹp có chút không tiện lợi ra thì những cái sót lại vẫn ổn. Bạn cũng nhiều, trẻ con nhiều, tín đồ lớn cũng hóa học phác.Trưởng thôn cho người làm đồ ăn cho bọn họ, mấy người bầy họ ở trong phòng ăn, nhưng hoàn toàn có thể thấy được là người trong làng mạc cũng không tồn tại quá chào đón bầy họ.Không biết tất cả phải tại sao là do chuyện Tần bốn Tư lần trước không.Gót chân của Đào Túy bị chảy chút máu, cô xoa xoa, khử độc, dựa người vào đầu chóng ngây người.Sau khi trở người, nằm lên trên gối, muốn nhấp vào chơi game, lại thoát ra, cuối cùng gửi đến Lý Dịch một tin nhắn.Tôi là Đào Túy nha: Tín hiệu không giỏi lắm, tin nhắn nhờ cất hộ đi thiệt lâu bắt đầu nhìn thấy là sẽ gửi.Mười phút sau, tin nhắn Lý Dịch bắt đầu gửi đến.Lý Dịch: “Chuẩn bị nạp năng lượng cơm, em ăn uống chưa?”Đào Túy: “Ăn rồi ạ.”Lý Dịch: “Ừm.”Giọng nói của anh ấy rất điềm tĩnh, hoàn toàn có thể khiến người khác an tâm.Trái tim lơ lửng của Đào Túy đã và đang bình tĩnh lại, cô nói: “Thì ra trên trái đất này, còn có tương đối nhiều kiểu cuộc sống thường ngày như vậy.”Cuộc sinh sống vượt vượt sức tưởng tượng của cô.Lý Dịch ở vị trí kia cũng sửng nóng một chút, cô nhỏ xíu đang để ý đến chuyện đời bạn à? Với cái tuổi này của anh, thấy yếu tố hoàn cảnh của núi Hổ Lan như vậy, thật ra vai trung phong trạng cũng không biến đổi quá nhiều.Lần đầu tiên cô bé nhìn thấy, xúc động nhiều hơn một chút cũng là thông thường thôi.Lý Dịch ừ một tiếng.Đào Túy chỉ nghe thấy anh ừ, cố là liên tục ba la bô lô cho anh nghe về kiến thức, loài kiến trúc, mặt đường xe chạy, dưới chân núi, còn tồn tại việc quốc bộ hôm nay, cuối cùng còn có bữa cơm buổi tối nay, rồi căn hộ đang ngơi nghỉ và cực kỳ quan trọng là cái xúc cảm đi nhà dọn dẹp vệ sinh kia…Lý Dịch vẫn luôn lạng lẽ lắng nghe, mấy giây sau, anh hỏi: “Muốn về bên không?”Đào Túy hả một tiếng, kế tiếp nói: “Không, không muốn.”Vừa nói, cô ngồi dậy: “Em sẽ tới địa điểm rồi, không chiến nhưng đã lose thì sao nhưng mà được, đúng không nhỉ anh?”Lý Dịch cười một tiếng, anh ung dung thanh nhàn mà hút thuốc, nói: “Đúng vậy, yêu cầu chiến đấu thật tốt.”Đào Túy dựa sườn lưng vào vách tường, nhấp lên xuống lư đôi chân dài giữa không trung: “Cảm ơn anh.”Chủ đề hệt như vậy, ngoài ra thích hợp nhằm nói với Lý Dịch.“Lúc như thế nào thì truyền ảnh trực tiếp?” Lý Dịch hỏi.Đào Túy nói: “Chiều mai bắt đầu.”“Ừm.” Lý Dịch đưa thuốc lên hút: “Anh đang dành thời gian xem một chút.”Đào Túy kêu lên: “Anh, anh mong xem hả?”Giọng của Lý Dịch rất trầm: “Là em thì anh xem.”“Người không giống anh không có hứng thú.”Cảm giác được cưng chiều bất thần đến khiến cho Đào Túy ngơ fan một lát, sau đó, cô đột rút chân mình lại, quan sát đèn bên trên đỉnh đầu, ồ một tiếng. ở đầu cuối không biết đề nghị nói đồ vật gi nữa.Nhưng nhưng mà mơ hồ, dường như cô bao gồm chút rung động?Đào Túy rung lắc đầu, nói: “Đừng có mà sử dụng chiêu mật ngọt bị tiêu diệt ruồi, còn một ngày nữa, em tuyệt đối sẽ không vấn đáp anh trước thời hạn đâu.”Lý Dịch: “…”Hồi lâu anh nói: “Hung dữ quá đi.”“Đồng ý với anh khó vì vậy sao? Còn bị kẹt tại 1 giây sau cùng?”Đào Túy: “Em đây đang nói đến chữ tín.”Lý Dịch: “…”Hay đến câu nói tới chữ tín.Bạn sẽ đọc truyện tại NetTruyen.com.vn