Dạo cách đây không lâu mọi tín đồ lại rộ lên những bất đồng quan điểm xung quanh câu chuyện “Bí mật bị thời hạn vùi lấp” của Đồng Hoa, tự hỏi với nhau rằng, một lần của lưỡng lự bao lần nữa, vậy kết nắm nào mới là đúng, cố kỉnh nào mới xứng đáng với sự hy vọng mỏi của người hâm mộ ? câu hỏi “tại sao chưa phải Lục Lệ Thành” cứ vang lên âm ỉ bên trên khắp những diễn lũ trang mạng, mọi những bình luận với biết bao cảm xúc chập chờn. Thực tế mà nói, tôi là một cô bé ôm ấp một côn trùng tình đối chọi phương sẽ lâu, dẫu vẫn biết chẳng thể nào đi đến cuối con đường cùng chàng trai đấy, tuy vậy vẫn không xong hi vọng, không ngừng cố gắng. Vày tôi bao năm nay luôn ngơ ngây ngô vọng tưởng, vậy nên đối với cuốn tiểu thuyết này, chẳng còn bí quyết nào khác ngoại trừ nghiêng trái tim thiếu phụ về phía Tống Dực, về phía phái mạnh trai mà ai ai cũng gán lên tía từ “không xứng đáng”.

Bạn đang xem: Bí mật bị thời gian vùi lấp review

Nếu ai hay gọi những bài viết trên blog của tôi, thì rất có thể đoán được tôi thường mê say những tình yêu mà con gái là fan theo xua trước. Băn khoăn vì sao nhưng với tôi, gồm một ai đấy nhằm dõi theo, để mộng mơ yêu mến thầm ghi nhớ trộm, là một trong thứ cảm giác đẹp tới mức không sao cưỡng lại được. Bởi lẽ vì trái tim tôi ngay từ trên đầu đã rung động do Tống Dực, cũng tương tự Tô Mạn trong đáy mắt mãi chỉ thấy được anh, đề xuất Lục Lệ Thành có tốt đến mấy, cũng nào có tác động gì? Chẳng nên yêu một fan và được bạn đó yêu thương lại là đầy đủ rồi sao? ví như tôi đã được bạn trong mộng yêu thương, vậy chàng trai khác xuất hiện, cũng đều có còn nghĩa lí gì nữa?

Bao nhiêu bạn gào khóc mà lại viết rằng “Bí mật bị thời gian vùi lấp” là happy ending với Tống Dực với sad ending với Lục Lệ Thành. Nhưng với tôi, mẩu chuyện ấy, mãi vẫn là một hoàn thành hạnh phúc. Vì nhân vật thiết yếu của bọn chúng ta, không phải Lục Lệ Thành, càng không hẳn Tống Dực. Chấm dứt ấy là hạnh phúc so với Tô Mạn, vậy phải dù nó có là thảm kịch với bạn khác, thì sẽ sao chứ? cũng như không biết bao thiếu nữ chính ngôn tình khác, đánh Mạn sẽ chọn người cô ấy nghĩ về sẽ mang đến hạnh phúc mang đến cô ấy. Cùng tôi tin ở đưa ra quyết định của đánh Mạn.

Chợt lật lại kí ức cùng nhớ về nhân trang bị Yul trong tập phim “Hoàng Cung” ( Goong ) sẽ khuấy động cuộc sống đời thường của tôi một thời hạn dài. Thực chất Yul là fan chậm chân vào cuộc tình tay cha ấy, vậy đề nghị định mệnh sẽ mãi mãi không mỉm mỉm cười với anh, cũng như Lục Lệ Thành vậy. Hồi kia tôi đang ngày đêm đau buồn mà nhâm nhẩm rằng, thà rằng Chae Kyung yêu Shin trong cả khi không có cuộc hứa hẹn hôn, giá như cô ấy không yêu Yul mặc dù rằng anh là người đến trước. Trường hợp chuyện kia xảy ra, có lẽ Yul sẽ không phải đau đớn đến nhịn nhường ấy, rời quăng quật nơi anh xuất hiện một lần nữa, với hai bàn tay trắng và một trái tim bị tổn thương.

Xem thêm: Hướng Dẫn Cách Làm Bánh Trứng Cút, Bánh Trứng Cút

Nhưng càng mập hơn, tôi càng hiểu, cảm xúc con tín đồ không thể vì mấy chữ “giá như” “nếu” mà chi phối được. Có những khoảnh khắc chỉ xẩy ra trong chớp mắt nhưng ám hình ảnh một đời người. Do họ nói, gần như điều tốt đẹp cần thời gian bồi đắp, mặc dù vậy, thứ tuyệt vời và hoàn hảo nhất nhất chỉ xẩy ra trong tích tắc mà lại thôi. Hoàn toàn có thể khi sơn Mạn đưa ra quyết định trở về quê của Lục Lệ Thành làm cho việc, cô cũng hy vọng rằng số phận đã an bài, dù là người nào cũng không còn quan tiền trọng. Tuy nhiên ở giây phút ra quyết định nhất, lúc cả Lục Lệ Thành với Tống Dực cùng cách ra, thì Mạn Mạn lại chỉ ngây ngốc nhìn thấy hình bóng thiếu niên bóng rổ năm nào nhưng thôi.

*

Mọi người có thể nói rằng Tô Mạn sao thừa khờ dại? lý do phải yêu một cánh mày râu trai ngay cả việc ở theo người khi mình cảm thấy gian khổ nhất cũng không làm được? Nhưng ai cũng biết tình yêu vốn không có lí bởi vì như thế. Bạn ta yêu thương nhau chỉ vì chưng yêu nhau. Sơn Mạn vẫn khóc vì chưng anh, cười vày anh, càng mang anh làm cho lẽ sống, làm kim chỉ nam để vươn lên, để phát triển thành một tô Mạn quật cường cơ mà rực sáng sủa như bây giờ.

Ấy vậy mà con trai trai Mạn Mạn yêu, đến cả việc khóc cho phiên bản thân mình,cũng không dám làm, ngay cả thứ dũng khí buông quăng quật quá khứ cũng ko sao tất cả được. Một con trai trai như Tống Dực, vượt có trọng trách với phần lớn thứ mình tạo ra, lúc nào thì cũng chỉ biết bao bọc lấy nỗi đau nhưng mà rúc vào góc tôi, tất cả gì tuyệt ho, có gì xuất sắc đẹp? Phải, Tống Dực không hoàn hảo, chưa hẳn chàng hoàng tử trong mẩu chuyện cổ tích. Vì chưng nỗi đau của anh là thật, sự cô độc và cảm giác day dứt ân hận của anh ấy lại càng thiệt hơn. Cơ mà càng như vậy, tô Mạn lại càng yêu anh hơn. Cô của mười một thời gian trước yêu đại trượng phu trai đã đưa về ánh sáng cho đời cô, dẫn dắt cô đi qua những tháng ngày ám muội nhất của cuộc đời, thì cô của bây giờ, cũng biến thành mang lại cho anh thứ tia nắng tương tự, khiến cho anh dần dần rũ bỏ phiên bản thân thoát khỏi thứ cảm xúc tội lỗi cơ mà anh không xứng đáng phải chịu.

“Em yêu thương anh ấy vẫn mười một năm, con người anh ấy nỗ lực nào em biết. Tất nhiên em hiểu anh ấy còn có khuyết điểm, tuy thế em tin chắc dù nhì lần mười 1 năm nữa trôi đi, em vẫn cho rằng anh ấy xứng đáng để em yêu.”

Lục Lệ Thành, thực tiễn không phải vì anh ko tốt, nhưng mà bởi, anh không hẳn là anh ấy. Vậy nên, dù anh có tốt gấp mười, hay bao gồm mười người xuất sắc như anh đi chăng nữa, thì cô ấy vẫn chỉ yêu thương Tống Dực. Fan cô ấy lựa chọn mãi mãi chỉ có thể là Tống Dực.

Lục Lệ Thành, tôi không hề ghét anh. Ngược lại, giả dụ tôi là đánh Mạn, tôi cũng không đủ can đảm chắc bạn dạng thân tất cả đủ dũng khí nhằm yêu Tống Dực bền chắc và tình thực đến vậy. Bởi gồm lẽ, Mạn Mạn không phải không mong muốn bước tiếp, chỉ là không có cách làm sao từ bỏ, tương tự như Dĩ thâm bảy năm mòn mỏi vẫn cấp thiết đếm đến một nghìn. Vậy nên, tôi càng yêu rộng quyết định can đảm của đánh Mạn. Sống không còn lòng, yêu hết mình, tuổi thanh xuân của bọn chúng ta, mấy ai làm cho được? sẽ sở hữu được biết bao cô gái vì mong được bình an, lặng ổn, mong được chăm sóc yêu yêu đương mà sàng lọc Lục Lệ Thành? sẽ có được bao cô gái vì cảm thấy bất công, vì cảm hứng cô độc mà từ vứt Tống Dực?

Vậy yêu cầu tôi vẫn nhủ thầm, ngừng quan trọng nhất vẫn chính là nữ thiết yếu được hạnh phúc. Bởi nếu cứ xung khắc khoải mãi với đầy đủ tình cảm không được thường đáp, thì đến bao giờ ta mới tìm kiếm được nhau? Chẳng cần rồi hồ hết Hanazawa Rui, Kin-chan, Yul, Gale hay è Hiếu Chính, Lục Lệ Thành sau cùng cũng bước tiếp trên một té rẽ khác, với lời cầu chúc hạnh phúc tới cô gái mình yêu tuyệt sao?

Niềm niềm hạnh phúc trọn vẹn nhất mà anh cảm thấy trong tình yêu, chưa hẳn khi anh phân biệt là mình được yêu, mà là khi anh nhận ra rằng bản thân yêu. Đó là vị tình yêu tự nó đã có tác dụng thỏa tâm hồn anh rồi, trước cả nỗi đau bởi vì không được đáp trả. Chính vì yêu chính là đã nhận. Và tôi cũng cầu muốn anh vẫn hạnh phúc. Như Hanazawa Rui đang mỉm mỉm cười trên con đường trải đầy lá vàng cơ mà chúc mang đến Tsukushi thực hạnh phúc ở kề bên Tsukasa. Như Yul vẫn từ vứt hoàng cung, từ quăng quật ngôi báu, từ bỏ cả tình yêu dịu dàng vượt qua hàng triệu năm tuổi của các vì sao ấy. Và tôi tin tất cả sẽ là đầy đủ giấc mơ bất tận, của yêu và được yêu, nhanh chóng thôi. Vậy nên các anh hãy chớ khép chặt lòng mình, hãy mừng đón tình yêu thương của những cô gái khác, nhé ?

Và tôi cũng ôm cơn mơ của riêng biệt mình, cũng vị thứ ước muốn đơn phương được đền rồng đáp cơ mà yêu Tống Dực, yêu con trai trai với niềm vui sáng bừng không gian và câu nói “Anh hóng em nghỉ ngơi Thanh Hoa” rung hễ trái tim thiếu phụ ấy.