Bản quyền:đã gồm sách, kịch truyền thanh, sách nói, ký kết kết game, phim truyền hình, phim hoạt hình

Thể loại: cổ đại, cung đấu, chiến tranh, steampunk (máy móc khá nước), niên hạ, cường cường

Couple: trường Canh x vắt Quân (song khiết)

Ôn nhu hiền đức huệ căn bệnh kiều hay làm nũng M công x chuyên make color lưu manh ngầu lòi mù điếc tướng quân thụ

Niên hạ: thụ là nghĩa phụ (cha nuôi) công (mà chả giống cha gì cả), niên hạ 7-8 tuổi

Đây là bộ đam thứ 2 tui hiểu sau Ma đạo tổ sư, hồi đấy không biết gì về trái đất đam mỹ cả, chưa biết Priest là ai luôn nên hiểu cứ sợ hãi sợ tất cả lôi gì đó. May quá, đại thần ko hổ là đại thần, đọc cực kỳ sảng khoái. Ngày hôm trước mới đọc lại nên đánh giá luôn mang đến nóng.

Bạn đang xem: Sát phá lang đam mỹ

Bối cảnh của truyện không tồn tại trong lịch sử vẻ vang đâu nhưng chắc chắn là giống thời Đường, chẳng qua gồm thêm chi tiết steampunk. Tất cả 2 nội dung chính xoay quanh công thụ, một là cung đấu (văn), hai là chiến tranh (võ) và tất nhiên có tương quan đến nhau rồi.

*

Steampunk tức là máy móc hơi nước, đồ đạc ở đây quản lý và vận hành theo kỹ thuật tương đối nước, cần sử dụng nhiên liệu là tử lưu lại kim (giống than đá). Từ giáp sắt, thuyền bay (cự diên), giáp ưng (giúp bạn bay được), khôi lỗi (con rối hình dáng robot) đều dùng tử giữ kim vận hành. Tương đối là đau não, tuy vậy không sao, thiếu hiểu biết nhiều thì skip thôi, nó cũng không tác động tới mạch truyện lắm.

Tất nhiên tử lưu giữ kim chỉ bao gồm hạn, và cuộc chiến tranh nổ ra cũng do tranh chấp khoáng sản thôi. Và tất nhiên công thụ phải thực hiện nhiệm vụ đánh bay ngoại xâm, phục hưng tổ quốc rồi. Nghe khổng lồ tát quá.

Nói cầm thôi chứ truyện vui lắm tại công thụ xinh tươi quá mà, mặc dù mấy đoạn chủ yếu trị hơi nhức não thật.

Trước tiên là về thụ, rứa Quân, Đại soái của Huyền Thiết Doanh (kiểu bộ trưởng liên nghành Bộ quốc chống ). Một từ thôi, ngầu. May quá thời xưa trước khi hiểu tui toàn xem trước ai công ai thụ mà vẫn cay vụ lật thuyền vào mương quá, ngạc nhiên ổng nằm dưới. Cơ mà đọc lần 2 thì thấy ổng thụ lòi.

Cố Quân là nhỏ cháu rứa gia, thiên bỏ ra kiêu tử, hồi bé nhỏ chính là phá gia bỏ ra tử (nghịch như quỷ sứ). Cơ mà hồi 8 tuổi chạm chán phải biến hóa cố, trúng độc đề nghị mù điếc, từ đó trầm mặc kiệm lời, biết cân nhắc hơn tuy vậy lòng vẫn tràn đầy oán thù khí.

15 tuổi lần áp ra output chiến truòng, bốn vị gì rồi cũng nếm, ăn uống cát ăn sương, nhìn bè cánh ra đi, tuổi trẻ khinh thường cuồng bị quân thù gài, cuộc sống lên voi xuống chó số đông trải qua không còn rồi, oán khí trong lòng cũng vơi dần, biết mình biết ta hơn dù ổng vẫn khinh cuồng lắm.

18 tuổi, ráng Quân – nuốm Hầu gia lĩnh thánh chỉ tiến Bắc mang lại Nhạn Hồi trấn đón Tứ hoàng tử về cung. Tại đây y cứu vãn Trường Canh khỏi bè lũ sói giữa tối tuyết gào thét, thế là ngôi trường Canh cong luôn.

*

À, cố gắng Quân rất đẹp, do bệnh dịch tật phải nhìn đái bạch kiểm lắm, domain authority trắng, mắt hoa đào lẳng lơ, còn có 2 nốt con ruồi son ngơi nghỉ khóe đôi mắt với vành tai nữa, yêu nghiệt. Tuy vậy khí chất quá ác liệt, quanh năm chém bạn nên khuôn mặt luôn gồm khí hóa học túc sát, ngầu vl.

*

Y cũng rất là lưu giữ manh, cỗ dáng cà lơ phất phơ, mở mồm ra câu nào cũng ngứa đòn mà lại nội trung ương thì rất cute, dancing số liên tục luôn, mất hết cả hình mẫu ngầu lòi.

Chỉ huy tác chiến thì thôi rồi, kế trong kế đọc cũng thấy đau não nữa, đương nhiên, ổng là tướng mạo quân mà. À có kế sân vườn không bên trống này, điệu hổ ly sơn, kim thiền bay xác, đột kích mai phục, nhiều lắm, sắp đến bê 1 nửa Binh pháp Tôn Tử vào rồi.

Chiến lực cũng khủng tía nữa, chẳng qua trường Canh mặt dày hơn new đè được ổng thôi, nhưng mà mà ổng bị nạp năng lượng hành hơi nhiều. Gồm một câu vào truyện viết hài nhưng đọc yêu quý vl, đại ý nạm Quân giống nhỏ gián, đập mãi ko chết.

Xem thêm: Key Message Là Gì - Một Số Khái Niệm Trong Marketing: Insight

*

Nhưng mà sau này đã bao gồm Trường Canh kính yêu yêu thương chăm sóc từng tí một rồi, mấy phiên nước ngoài ngọt thôi rồi.

Tiếp theo là trường Canh, công quân với trình độ làm nũng cực kỳ quần. Anh chính là vị Tứ hoàng tử mà cố kỉnh Quân nên đón về cung kia, nhưng lại hơn chục năm sống cuộc đời bình thường, ai mà gật đầu đồng ý nổi vấn đề này chứ. Phải hồi đầu anh cứ không sở hữu và nhận là Hoàng tử gì hết, anh dỗi cầm Quân hóa ra những là vì điều đó mới làm thân phụ nuôi ảnh, cute vl.

Đương nhiên thân chũm anh không tầm thường rồi, tương đối là nhạy bén cảm, tung trong mình dòng màu hoàng gia và người Man, buộc phải hồi bé nhỏ đã từng bị đầu độc Ô Nhĩ Cốt, giống hình dáng nguyền rủa.

*

“Về sau không người nào yêu mến ngươi,…, ngươi đang phát điên nhưng chết.”Cơ mà lại anh không những không bị điên mà hơn nữa bò lên được ngai tiến thưởng nữa. Tất cả là do“Hơn tín đồ khác một núm Quân”.Nghe đã thấy truyện hay vl rồi.

Trình độ trung khu cơ của anh thì thôi rồi, đi một cách tính tía bước, làm cái gi cũng đều phải có lý vì của nó. Nhưng mà anh“không bao giờ dùng chút trọng tâm cơ này với nỗ lực Quân”mà chỉ thích làm cho nũng ổng thôi. Khổ quá, kiến thức từ hồi nhỏ nhắn nên là dịp yêu nhau nó tềnh thú vcl.

*

À, Priest viết công ty công nhiều hơn thế nên tui thấy tâm tư tình cảm Trường Canh nó ngoằn ngoèo quá, như thanh nữ mới biết yêu ý, xinh đẹp vl. Hồi nhỏ bé thì ngạo kiều gớm khủng, hơi tí là dỗi, béo lên thì khía cạnh cũng dày hơn, tới cả Cố Quân cũng đề nghị cạn lời luôn.

Hồi hiểu lần 1 tất cả một đoạn tui cứ bứt rứt mãi, là đoạn trường Canh bị cầm cố Quân từ chối tình cảm ý (Thật ra dịp đấy rứa Quân cũng động trung ương rồi, nhưng không thích y vì chưng mình cơ mà đoạn tử tốt tôn).

Ánh mắt Trường Canh siêu dịu dàng luôn huhu

Đọc lần 2 mới thấy tui đã biết thành nội tâm phụ nữ của ngôi trường Canh dẫn dắt, đoạn đấy nó hài nhưng mà tui cứ nghĩ rằng ngược bắt đầu đau chứ. Priest quá đỉnh luôn. Cả truyển là hỗ sủng nha nên cứ lặng tâm.

Giọng văn của tác giả theo đẳng cấp châm biếm hài hước ý nên đọc cứ đơ phát cười, giật phát cười, độc nhất vô nhị là mấy đoạn nội trung ương nhân vật, hài vượt mà. Mà mấy đoạn chính trị thì nhức não vl, đọc xong cảm thấy IQ tăng vọt luôn.

Đã gắng còn có nhiều câu châm ngôn ý, làm tui thỉnh thoảng lại nên tra google, các câu phức nữa, ai quen văn của Priest thì biết rồi đó, nên cứ hiểu mấy chương lại buộc phải nghỉ.

Tóm lại, đây là một bộ mà tui hết sức rất vai trung phong đắc, tự nội dung cho tới nhân vật, thực sự không chê vào đâu được. Priest cũng bảo đó là bộ cơ mà chị yêu thích nhất, luôn luôn muốn viết một bộ nữa bác ái vật giống vậy, cố gắng Quân là nhân vật nhưng mà chị trọng điểm đắc nhất, nên chị đến tận 15 phiên nước ngoài luôn.

À thanh thủy nha, thịt vụn cũng có thể có mà ngắn vượt trời ơi, chắc là nước giết thịt thôi hiuhiu.