Thông tin cơ bản

Truyện gốc: kín bị thời gian vùi lấp/Thời gian đẹp mắt nhấtTác giả: Đồng Hoa

Thể loại: hiện tại đại

Độ dài: 23 chương + 2 phiên ngoại

Nhân thiết bị chính: tô Mạn, Tống Dực, Lục Lệ Thành

Khác: thành phố tình duyên, tx thanh xuân vườn trường, yêu quý trường, ngược

*

Review kín đáo bị thời hạn vùi lấp

Giây phút đọc gần như dòng sau cuối của truyện là phút chốc tôi cảm thấy khổ sở nhất. Đau đớn không phải bởi vì nam chủ yếu chết đi, hay phụ nữ chính mất mạng mà loại đau ở đấy là cái đau của sự đồng cảm, loại đau của cuộc đời, mẫu đau của định mệnh quá hà khắc và bi hài.

Bạn đang xem: Bí mật bị thời gian vùi lấp review phim


Tôi thấu hiểu với Tống Dực bởi vì tình yêu họ không có sự lựa chọn, tình thân day hoàn thành với hứa Thu của anh ý đã con gián tiếp làm cho một chuỗi câu chuyện nực cười mang đến chảy nước mắt. Tại sao Tô Mạn và Ma Lạt Năng lại cùng yêu Tống Dực? lý do Tống Dực lại chỉ yêu hứa hẹn Thu? nguyên nhân Tô Mạn lại ko yêu Lục Lệ Thành? Tôi không biết! có lẽ rằng mọi tín đồ đều ko biết! Một câu độc nhất tôi nói theo một cách khác ngay hiện thời là chỉ bởi vì tình yêu cơ mà thôi. Trên thế gian này, muôn loài, vạn đồ sinh ra đều sở hữu một lợi ích riêng của nó, tuy vậy tôi xác định tình yêu thương trong mẩu chuyện này sinh ra chỉ nhằm dày vò bạn ta mà lại thôi!

*

Tôi cảm giác được dòng đau của đánh Mạn, cô yêu Tống Dực mười mấy năm, chỉ làm chiếc bóng âm thầm đi theo anh. Phải chi như vậy mãi thì những kín đáo ấy đâu bị khai quật ra đúng không? trường hợp thời gian rất có thể vùi lấp toàn bộ cũng tốt mà!

Thế nhưng bí mật của đánh Mạn cùng Tống Dực sau cùng cũng hé lộ, vậy còn kín của Lục Lệ Thành? Anh biết, tôi biết, các bạn cũng biết chỉ có người trong cuộc là không biết, mà cho dù cho có biết đi chăng nữa thì sao nào? chiếc kết liệu có biến hóa hay không? tuyệt chỉ là fan ở lại, kẻ ra đi. Fan buông bỏ, kẻ nhiều tình.

Cái kết đó thật sự làm cho tôi không chịu đựng được. Thiệt đấy! trên sao, chấm dứt của hàng chuỗi bi kịch đó đổi lại chỉ là bữa tiệc chia tay của cha người sơn Mạn, Tống Dực với Lục Lệ Thành. Người đi thật xa, kẻ sinh sống lại cô độc.

Xem thêm: 109+ Hình Xăm Con Rồng Cute, Nghía Những Hình Xăm Rồng Độc Đáo Nhất

Người nhưng tôi quý trọng nhất trong câu chuyện này là Lục Lệ Thành. Phải chăng thoáng đâu đó tôi thấy hình bóng như thật của anh. Trong khi tôi hoàn toàn có thể cảm nhận rất rõ ràng những điều trong để ý đến của anh. Bởi vì tôi thực sự hết sức giống anh. Siêu giống!

Tôi với Lục Lệ Thành giống như nhau ngơi nghỉ điểm, chúng tôi luôn là hồ hết con fan cô độc, nội trọng tâm của chúng tôi là một nỗi niềm bi tráng mà trước đó chưa từng muốn mang đến ai biết. Chính vì cô độc cần đăm ra con tín đồ lại trở nên lạnh lùng nhưng sâu thẳm trong tâm địa của họ là 1 trong trái tim khát khao một tình yêu mãnh liệt. Cũng tương tự bao người bọn ông không giống Lục Lệ Thành cũng biết yêu, biết bảo vệ, biết chở che, biết đỡ mang đi những cơn lốc cuộc đời cho người phụ thiếu nữ mình yêu thương – đánh Mạn.

Thế nhưng tôi nói có sai đâu, ông trời mê say trêu đùa nhỏ người. Dù Lệ Thành có hy sinh bao nhiêu, sơn Mạn cũng chỉ có Tống Dực nghỉ ngơi trước mắt. Anh chẳng là gì cả chẳng qua là 1 người trong thâm tâm của sơn Mạn mà lại vị trí đó chỉ tiếc nuối là chưa phải tình yêu, nó giành riêng cho sự cảm kích, anh biết chứ!

*

Bởi nuốm Lệ Thành mới không tỏ tình với sơn Mạn.

Mà vẫn nói là 1-1 phương thì các bạn biết cảm hứng như nuốm nào không? Tôi yêu cầu dùng tự gì diễn tả cho các bạn hiểu đây? gồm phải nó là chút bi hùng khi tối về? có phải chút tái tê nơi nhỏ tim lúc biết người bản thân yêu lại không yêu lại mình? gồm phải một chút khổ sở nơi khóe đôi mắt khi loại mà mình dấn được là sự cự tuyệt lạnh lùng của người kia? có phải là từng cơn điếng bạn như Lệ Thành khi kiêu dũng muốn bảo rằng “tôi ưa thích cô” nhưng mà đổi lại là “tôi mê say Tống Dực” nó đau lắm! Chỉ có ai 1-1 phương mới hiểu được. Dương gian vạn vật đều phải có hướng, mọi câu hỏi đều hoàn toàn có thể giải quyết bởi bàn tay con người. Nhưng mà hỡi trời ơi! tất cả ai góp tôi nói mang đến rõ được nỗi đau của kẻ 1-1 phương chăng?

Có bao nhiêu cuộc gặp mặt gỡ trên đời, mà lại ai biết được đâu là cực khổ chia xa, đâu là đơn côi ly biệt, đâu là trọn đời bên nhau? chúng ta biết trong kín đáo bị thời gian vùi lấp có bao nhiêu cuộc chạm chán gỡ? Nhiều? ko nhiều! Ít? Cũng chả mấy ít! chũm mà tất cả cuộc chạm chán gỡ nào trọn vẹn đâu? Cuối cũng mỗi người một phương, hầu như yêu hận tình ái, nguyện trọn nhức thương giờ đồng hồ chỉ là phần đông nếp gấp của vượt khứ sẽ qua, ai có thể chuyển đổi đây?

Vì nắm trên con đường đời dài đằng đẵng của bạn, dù các hay không nhiều hãy cố trân trọng rất nhiều giây phút đẹp tươi nhất đừng để thời hạn khơi ra những túng mật, dội lên đông đảo vết mến chai sạn trong tâm bạn bởi từng cơn muối bột chát. Sau này sau cuối trải qua bao sóng gió cũng chỉ có một mình ta âm thầm lặng lẽ bước vào đời để lại đằng sau nước đôi mắt rơi đầy một khoảng chừng trời kỉ niệm, không yêu cầu nhớ, cũng cần thiết quên chỉ rất có thể để cho thời hạn vùi đậy nó, chôn vùi theo mon năm.